Ngày 6.4 …
Chị Nga gọi điện nhờ mua mấy cuốn sách. Ở Đinh Lễ sách ngập, nhưng ít sách luật, cũng phải mò đến mấy nơi. Thấy ở Hà Nội cái gì cũng đắt đỏ, trừ sách, mới cứng mà giảm hai mươi phần trăm, rất ưng mua. Ở ta giờ văn hóa lướt điện thoại chứ sách giờ ít người đọc, chắc vì thế mà giảm giá. Ở tòa người ta coi luật, nghị quyết, thậm chí công văn hướng dẫn, với quan trọng là luật của sếp, chứ rất ít người đọc sách, nhưng chị Nga thì vẫn chăm chỉ đọc.
Các thẩm phán trước khi xử thì xem lại mấy bản án đã xử trước đó mà không bị hủy, sửa để xử theo. Nhưng cũng có khi luật sếp mới quan trọng. Như hồi anh Nam xử vụ đánh nhau, án viết lách xong, cái đoạn quyết treo hay giam, phải chờ sếp họp hội nghị bàn tròn ở quán thắng cố xong mới chốt được, thế là anh Nam chơi nghị án kéo dài, chờ sếp. Anh Nam bảo, biết đếch nào, trước xử sếp bảo treo hay giam thì chờ sếp. Té ra sếp phải chốt hợp đồng với người nhà, giam thì bao nhiêu, treo thì bao nhiêu, mà chốt xong rồi nhưng cái đoạn thanh toán mới oái oăm. Tuyên trước thanh toán sau hay tuyên sau thanh toán trước, người nhà muốn an toàn, nhưng sếp cũng muốn vậy. Mối thân thuộc sếp mới bảo múc trước, chứ mối này quen qua lại bắc cầu, sếp bảo cứ đợi đã. Vụ đó, mãi hơn mười giờ sáng mai mới tuyên, người nhà nói phải cắm sổ đỏ bốc nóng. Phàm những chuyện cấp bách, luật pháp căng thẳng nên mọi việc phải chín muồi mới xong. Anh Nam nói vụ đó áy náy quá, rõ ràng đáng treo, nhưng nếu họ không bốc nóng, sếp lại bảo mình giam. Làm theo luật thì đôi khi không còn cơ hội được làm theo luật nữa, làm theo sếp thì còn cơ hội được làm theo luật, cũng còn nguyên cơ hội làm theo sếp. Áp dụng luật hay nghe lời sếp là mối quan hệ hoàn toàn mâu thuẫn biện chứng muôn đời phải suy nghĩ.
Chị Nga vẫn đọc sách, trong cơ quan giờ sếp cũng biết, án mà giao cho chị Nga thì không có chuyện họp lẩu thắng cố để chốt hợp đồng, nên chị Nga toàn được giao các án xương để sếp không cần phải chốt. Làm án loại này với chị Nga cũng quen rồi, cái tòa Hằng Xái, án chị Nga trước khi giao, sếp đã liếc xem cần giao án gì.
Người ta nói chị Nga giỏi nhưng lại không chịu phát triển, chị Nga lại được cái bình an, chứ như anh Nam vẫn nghe sếp, đôi khi phải áy náy trong lòng. Chị Nga, anh Nam đều không có cửa phát triển, nhưng có cửa để lựa chọn cách sống, bình an trong lòng hay là bình an với sếp.
Ngày 8.4 …
Hoàng lại mở kinh doanh sang trường mầm non, nó bảo phục vụ con người là thiên chức của nó. Công chứng bất động sản ế ấm, giờ phải làm cái gì mà ngày nhu cầu càng nhiều không bị ế, chỉ có thể làm mầm non. Người ta vẫn cứ đẻ, nhu cầu giữ trẻ càng nhiều, nó quyết làm thêm mảng này.
Khánh thành trường rất hoành tráng, múa lân, văn nghệ, đồ chơi trẻ em phát miễn phí cho cả mấy khu phố, nó bảo đó là chiến lược quảng bá để bắt đầu một chương mới. Từ cái nhà hàng bia hơi to đùng bị ế trên diện tích sáu ngàn mét vuông, Hoàng đã đầu tư một trường mới với màu xanh, cây xanh, các cánh cửa màu xanh. Các cô giáo mặc đồng phục trắng xanh như cô tiên bước ra từ cổ tích.
Hoàng là mẫu người phải động đậy chân tay làm ăn kiếm tiền, không có tiền không chịu được, mọi việc pháp lý đều người nhà đứng, Hoàng là một ông chủ đích thực phía sau, Hoàng tạo ra các giá trị bằng cách nghĩ mới cho khát vọng làm ra tiền. Có tiền rồi, ở tòa nó chẳng áp lực gì cả, độc lập theo Hoàng là phải tự giàu sau đó án thì đúng mới xử, mặc dù Hoàng cũng biết cách hài hòa giữa đúng với đạt mục đích của các bên và được điều gì đó cần thiết mà không phải làm sai.
Có vụ tranh chấp hợp đồng đóng tàu lớn, Hoàng tham khảo hết từ trên dưới về quan điểm, báo cáo hướng phải xử với sếp, sếp bảo vụ này sếp lớn trên có hướng khác, Hoàng nói em vẫn sẽ phải xử đúng, nếu em sai gì em chịu trách nhiệm. Sếp bực lắm bảo Hoàng như vậy không ổn đâu, tao còn không dám cãi. Hoàng lên gặp sếp trên, báo cáo rõ ràng quan điểm, nếu xử khác sẽ sai, lên sếp trên này đỡ được nhưng còn giám đốc thẩm, rồi kết quả cũng không đạt được cho người nhờ. Hoàng bảo, em biết anh thế khó, anh có thể hứa với người ta, nhưng vụ này không được, hay anh nói họ tiếng em mời hai bên ngồi lại, hòa giải đi, chứ vụ này xử không khác được. Sếp trên bảo Hoàng ừ cứ xử theo chú đi họ không chịu hòa giải. Thế là Hoàng xử sơ thẩm, lên sếp trên giao án cho người của sếp xử sửa ngược lại toàn bộ án Hoàng.
Tưởng cú đó Hoàng thua đau, Hoàng thấy sếp nói cứ xử, ai đời lên chơi ngược lại. Mấy tháng sau người ta thấy án bị giám đốc thẩm, hủy phúc thẩm, giữ nguyên sơ thẩm của Hoàng. Hỏi Hoàng mày có trên đỡ à, Hoàng bảo có đếch, tao chỉ nói mày thôi nhá, vụ này tao được mày viết án hộ, chị Nga đã đồng ý, anh Nam cũng đồng quan điểm, luật nó thế, xử sai đâu được, họ giám đốc thẩm đúng, tao có quen đâu tòa cấp cao nào đâu, quan trọng phải đúng, mày với chị Nga bảo tao vậy tao làm, chứ có ai đỡ đếch đâu. Đừng tưởng mọi thứ đều quy ra tiền, tao không làm tiền gì vụ này cả, nhưng tao cũng không hy sinh để họ làm tiền trên lưng tao.
Sau vụ đó thì sếp trên, sếp dưới cay Hoàng lắm, Hoàng bị hủy thêm một vụ, sửa thêm hai vụ nữa, những tưởng Hoàng sẽ bị cho ăn hành. Kiểu này là sẽ nguy cơ không tái bổ nhiệm được, nhưng không hiểu sao các vụ đều được giám đốc thẩm trả lại công lý cho Hoàng, án Hoàng được giữ nguyên trở lại.
Đến này thì cả tỉnh rén Hoàng rồi, bảo án nó nó xử đúng rồi thì đừng bới lông tìm vết soi để hủy sửa, nếu không rồi nó cũng bật lại.
Đi đâu, ai nhắc đến chuyện Hoàng được trên đỡ, Hoàng chỉ nói đâu anh ơi, án em là có tham khảo chuyên môn của chị Nga, anh Nam và Hoàng không quên nhắc tên mình, em được cái chăm học hỏi nên xử nó lại đúng. Hoàng bảo tao có ơn trên nào đâu, xử thì theo luật mà làm, tao làm đúng theo mày, theo anh Nam, chị Nga, thế thì đếch ai sửa án tao được.
Hoàng nói thế, nhưng ngay cả anh Nam, chị Nga cũng nhỏ to bảo, không phải là đúng mà có điều gì đó làm cho cái đúng trong án Hoàng xử được bảo vệ. Ai cũng lờ mờ nghi ngại hiểu có điều gì đó, Hoàng lại bảo chẳng có gì cả.
Ngày 10.4 …
Cafe với cái Linh, nó bảo có chuyện lạ là Đoàn luật sư lên mạng thấy công ty em đăng logo tên công ty mà không có bên trên ghi đoàn luật sư, bảo công ty thì phải trực thuộc đoàn, thế là các ông bên ban chủ nhiệm lập biên bản bắt công ty làm đổi cái logo, mà luật đâu có quy định, người ta làm thương hiệu, quảng bá có sai trái gì đâu. Nhưng đoàn không có quyền quản lý cái logo nên đang gửi văn bản cho sở ngành kiểm tra, các anh có thấy lạ không.
Anh Trường có cái dáng vẻ am hiểu, có chất khái quát sự việc rất cao, anh bảo phàm những tay soi mỏi nhỏ nhen ích kỷ này là bọn chẳng có việc gì làm, suốt ngày chắc làm mấy án chỉ định với vài cái chia thừa kế, ly hôn, chúng nó rảnh. Loại luật sư này lại ghen ăn tức ở, tâm lý tự ti, nền tảng không có, chậm chạp già nua nên không muốn người khác hơn mình, đi đâu cũng muốn ra oai, hay lấy dĩ vãng để ăn mày, thích đám trẻ cung phụng quỵ lụy. Làm nghề chuyên môn nhưng lại ngáo quyền lực, có kẻ chạy chọt xin xỏ, có kẻ mua phiếu để vào ban chủ nhiệm lấy tiếng, đi đâu cũng khoe làm trong ban này ban kia, làm phó này trưởng kia ra oai, thực chất đoàn hội lại với nhau là giúp đỡ nhau, nhưng đám này nó chờ lên chức đoàn hội, quay lại cắn anh em đồng nghiệp ngay. Đám luật sư nhân cách quê mùa, hay hờn ghen tức tối, đám này thường không có việc làm, lấy động cơ khoe chút chức sắc với đồng nghiệp, mà đồng nghiệp bầu bọn này lên chơ phải đâu, hèn. Em thấy, các luật sư lừng lẫy về nghề ở khắp nơi, người ta không đi tranh đua mấy cái chức hữu danh vô thực đó, chứ đi chèn ép đồng nghiệp nó hèn hạ và bẩn thỉu.
Thực nghề nào cũng có người này người kia, không nghề nào đen ngòm hết, cũng không nghề nào sáng bừng cả, từng sự ti tiện hay tâm sáng của mỗi con người quyết định cái nghề của mình, kẻ nhỏ mọn hèn kèm thì có cho làm vua cũng chỉ là ông vua tồi. Cái Linh bảo nó vẫn thích làm luật sư, anh Long ủng hộ hết lòng, nên quyết tâm trở thành luật sư giỏi.
Anh Trường bảo, anh em mình vẫn muốn được như thằng Long trong vai trò chăn vịt. Người ta nói anh Long ẩn hiện như ma trong một vai trò mờ ảo nào đó liên quan đến quan tước, nhưng khi rủ đi cái áo choàng bí ẩn kia, anh như một người nông dân nhân từ đang chăn đàn vịt đồng hàng vạn con. Cái Linh nói, anh Long về với trại vịt thấy vui vẻ rạng ngời, em muốn thấy vậy, chứ đi làm bên tòa về thấy người kì bí như vấp phải đàn âm binh ác quỹ, không phải đang gặp đàn vịt bé nhỏ thơ ngây dạo đi trên cánh đồng đầy mùi thơm của đất của bùn.
Ngày 11.4 …
Từ Hằng Xái anh Nam gọi ra, bảo tay Tùng bạn anh Nam bị hốt rồi. Xong rồi mày ơi, khổ quá, tay Tú nó không tha thật, nó có bằng chứng hết, nó chơi lại, vụ này sếp tỉnh cũng không đỡ được, không thu xếp được.
Thực ra, chỉ cần sếp tỉnh với mấy ông ngậm tiền lão Tú trả lại, thì nó đã không cay quá mà tung hết chiêu ra, Tùng nhận có mấy trăm củ, trả lại hết rồi, nhưng giờ đến xin các quan trả lại cho Tú, thì mấy quan quay ngoắt không còn quen biết nữa, đời nó bạc thế. Anh Nam bảo, Tú nó có chứng cứ, quan trọng là tiền về lại tay, nếu không các cụ cũng mệt. Vậy là từ cái hồi ở nhà hàng Hương Xuân ấy, sếp có hứa giúp Tùng mà cũng không giúp nổi, giờ thì bể thật rồi.
Nghe xong anh Nam thì anh Long vào phòng, nói anh Trường với mình cùng xem qua các góp ý, kiến nghị về chuyện tổ chức Tòa án. Anh Trường bảo, Tòa mình giờ muốn thay đổi thành các tòa chuyên môn, nhưng lại chưa thay đổi vấn đề mô hình, rồi không khéo lại thêm rắc rối tốn người tốn của. Án sở hữu trí tuệ chẳng hạn, có tỉnh cả năm không có vụ nào, lập riêng cái tòa mà tế nhau à. Chẳng hạn thế, có án hành chính, dân ngoan, cả năm có hai vụ cũng lập riêng cái tòa, cũng để tế nhau vô cùng lãng phí. Ngay giờ các tòa cũng phân tòa chuyên trách, nhưng phân ra rồi lại ông thẩm phán tòa lao động đi xử hình sự, ông hành chính đi xử kinh doanh thương mại, nó rối tung rối mù. Có muốn làm thì làm tách ra, ở ta cứ phải làm theo khu vực, không thuộc hành chính địa phương. Nhưng vậy thì toàn diện thay đổi, từ tố tụng tới tổ chức, chứ thay cái tổ chức xong mà không thay tố tụng thì hỏng bét. Rồi tổ chức tố tụng dân thì phải liên kết tố tụng hình, đấy cả núi vấn đề, chứ các ông cứ chém cho có chút gió, nói đề xuất cho oai chứ có thực tế đâu. Để đấy, anh mày sẽ cùng có một số ý kiến, nhưng phải thực chất, chứ đưa ra ai cho đổi không mới là chuyện.
Thay đổi tổ chức Tòa án động đậy đến nhiều vấn đề chứ không phải chỉ thay đổi cái ghế ngồi với tên phòng làm việc. Muốn nhanh phải từ từ, chú mày trợ lý sếp tổng, để anh cố vấn thêm cho.
[đây là nhật ký hư cấu, được viết bởi một người đã có dịp đi cùng các sự thật của cuộc sống nghề luật]
Was this helpful?
0 / 0