24.8…
Từ ngày lên thẩm phán, Hoàng vẫn đối xử với mình như xưa, không vì sang lên mà đổi bạn. Nó nói sếp bố trí mình ngồi cùng phòng làm việc.

Sáng nay có bị cáo sắp bị xử về tội đánh bạc vào gặp Hoàng, lắp bắp xin nhẹ nhàng khi xử, có ý cảm ơn, nhưng Hoàng phủi tay bào lo về làm ăn chứ bài bạc là rồi sạt nghiệp tù tội vợ con bỏ hết, các anh định đút lót tôi à. Ở đây không có chuyện đó!

Bị cáo về xong, Hoàng nói với mình không hiểu vì sao luật lệ nhà mình không quy cho đội cờ bạc có sân chơi, gom vào đó, cho chơi theo luật, đè cổ ra thu tiền, chơi được chịu được, cần gì bỏ tù. Mấy tay bắt bóng đá này nó còn rủi may ít hơn chơi chứng khoán, sao không bắt hết đội chơi chứng khoán đỏ đen cho xã hội bình yên.

Hôm nay, thấy Hoàng có quyền thanh liêm. Không dễ để thanh liêm, còn tử tế, chắc phải cần trái tim đập nhịp đập của sự đàng hoàng.

Ngày 3.10…
Chiều nay Hoàng lại rủ làm vài ly cho đỡ buồn. Hoàng buồn vì vụ án đánh bạc hơn chục người, Hoàng định cho treo, phạt tiền, cho cải tạo. Nhưng trước khi nghị án, Hoàng nhận được cái giấy, người ta ghi luôn án cho các bị cáo hết rồi, theo một chuẩn mực nào đó Hoàng không hiểu. Tao xử hay ai xử, nếu họ xử sao cần có tao ngồi chủ tọa một phiên tòa?

Mới phiên xử thứ 5 mà Hoàng thấy có nhiều vấn đề không đơn giản, mình cũng thấy không đơn giản.

Ngày 6.10 …
Hôm nay sếp Long bảo mình phô tô cáo trạng vụ giao thông cho một chị phóng viên. Chưa làm kịp, chị ấy gọi điện mắng mình, sao em làm nhà nước mà quan liêu chậm chạp hành dân thế em? Mình tức bảo sếp Long bà nào khiếp thế. Sếp bảo, sếp ở trên nhờ anh, chị này hôm có xin cho con sếp học ở trường trung tâm thành phố, quyền lực lắm.

Chiều nay mình tìm hiểu trên mạng, chị này hay lên mạng chửi chỗ này, đâm chỗ kia, dựa dẫm vào ông có quyền, khoe khoang quen người này người kia, có tiếng làm tiền doanh nghiệp.

Nghĩ cũng lạ, mấy ông có quyền lại sợ báo chí, mấy bà báo chí làm nghề được gặp người có quyền lại tưởng mình cũng có quyền. Kẻ sợ quyền lực cũng là kẻ ngáo quyền lực. Bọn ngáo này nguy hiểm cho xã hội hơn bọn ngáo đá.

Ngày 17.11…
Nay mình đã chuyển lên Tòa ở huyện miền Núi công tác, cách thành phố 63km. Ngày đi, sếp bảo thôi lên trên đó, cố gắng phấn đấu để đi học sớm, sớm làm thẩm phán, dưới này cạnh tranh nhiều, khó.

Sếp Long giờ làm Chánh án, Hoàng nghe đâu vào quy hoạch lãnh đạo rồi. Còn mình, từ hồi bác Tuấn nghỉ hưu, mấy hứa hẹn đi học để làm thẩm phán cứ xa dần. Huyện quê mình cách thành phố 35km, mình xin được về làm ở tòa huyện ở quê cho gần mẹ, nhưng không được.

Giờ ở đây, đường về thăm mẹ lại xa hơn.

Ngày 8.3 …
Lâu rồi không viết nhật ký, lâu rồi hôm nay dẫn bạn gái về thăm mẹ, mẹ vui lắm. Mẹ cứ ríu rít, ôi vợ làm giáo viên, chồng thẩm phán thì còn gì bằng. Bạn gái cũng mong mình sớm thành thẩm phán.

Lòng mình chợt nhói lên một chút, thoáng chốc mà 8 năm vào Tòa rồi.

Ngày 26.9…
Hoàng ghé lên chơi, chở theo một đống đồ ăn thức uống, rồi bảo hình như sắp có suất đi học, để đó tao lo, nhưng hơi nặng, tao là dân làm ăn, mày biết rồi, tao giúp nhưng khi nào mày có trả lại tao.
Mới chốc, hôm nay ngồi nhậu với Hoàng, nghe nó nói về công việc thấy khác nhiều quá, có những việc ngày trước Hoàng không làm được, giờ nghe nó nói, bây giờ những việc đó, nó cũng quen rồi.

Ngày 14.12…
Hôm nay, ngồi thư ký cho thẩm phán Nga xử vụ thằng Trung trộm của bà Thẩm 1 con bò. Ở huyện này, người ta thiện lương hay sao mà không phải khi nào cũng có án hình sự mà làm. Theo chỉ tiêu thì phải đưa ra xét xử lưu động với bà con. Xử lưu động cũng phải có chỉ tiêu, có người xem để ghi hình, chụp ảnh báo cáo và đăng trang tin điện tử.

Rút kinh nghiệm hai lần trước, không có người xem, lần này mình với thẩm phán Nga phải làm việc với bên đoàn thanh niên huyện, Hội phụ nữ, Trường cấp ba để có người đến xem. Rồi nhiều người được yêu cầu cũng đến xem điểm danh, nhưng Tòa bắt đầu chưa xong phần thủ tục, nhiều người đã bỏ ra về, họ bàn tán vụ này có gì đâu, trộm con bò thôi mà. Sau đó, thì vừa hỏi bị cáo vài câu, cả bãi trống nhà văn hóa trống trơn người, Hội đồng xét xử cứ xử lưu động, người xem hầu như không còn.

Mấy anh chị bí thư cán bộ đoàn và trường học nói các anh chị thông cảm, người trên này họ thật thà, không thích là họ không xem, không ép được, án trộm cắp trâu bò họ được cho đi xem nhiều rồi, hôm nào có án gì hay hay lỳ kỳ chút chắc họ không bỏ về đâu.

May, đã có đội chụp hình đoạn khi đang còn đông người, để gửi báo cáo tin bài về cho tỉnh.

Ngày 11.4…
Hoàng gọi điện bảo tháng 9 này đi học nhá! Tao lo xong rồi, sếp trên duyệt rồi, mà đù mía, sao mấy năm qua không khen mày chuyên môn tốt cần cù đi, sao giờ cầm một cục mới khen, mới nói mày đáng phải ưu tiên đi học lâu rồi. Buồn quá mày ạ, thôi hôm nào về tao nói chuyện, cứ lo học hành công tác tốt vào, đừng nghĩ gì nhiều.

Vậy là tháng 9 này mình cũng được đi học, trời ơi vui, vậy là sau hơn 9 năm làm thư ký, mình sắp được lên Hà Nội học để làm thẩm phán rồi, nếu mẹ biết mẹ mừng lắm!

(còn tiếp)

Nhật ký thư ký tòa – Phần 3

Was this helpful?

0 / 0