Ngày 2.5…
Luật sư Tùng xuống chở sếp đi nhậu ở nhà hàng Hương Xuân, sếp kêu anh Nam với mình đi cùng. Tay Tùng này em rể sếp chánh tỉnh, có vụ to nhỏ thơm thơm nào ở tỉnh hầu như tay này cùng dự phần. Xưa học cùng khóa luật với anh Nam, sau làm điều tra viên, nhưng tuột xích do bị kỷ luật vì làm tiền trong một vụ đánh bạc, ra làm luật sư. Luật lệ thì ú a ú ớ, nhưng đi đâu cũng em là em anh chánh đây, rồi cháu bác Tư Bí thư, anh Hoàng chủ tịch tỉnh xem như em trai trong nhà, còn mấy chánh án huyện như em út thân tình cả. Khách hàng mối miếc chạy án cũng nhiều. Nhưng cũng chỉ biết chạy án thôi, hôm rồi có ông Tú chủ doanh nghiệp gỗ nhờ tư vấn hợp đồng xuất khẩu, luật lệ không nắm, bị công ty ở Hải Phỏng lừa cho mất 17 tỷ đồng, không những thế ông Tú nhờ Tùng đi lo việc mất chục tỷ mà không được việc gì, dù hứa hươu hứa vượn. Nay ông Tú đang đòi tố cáo, mà ông Tú này lại quen biết sếp nên chắc hôm nay đi nhậu tính nhờ gỡ vụ bị tố. Ông Tú đâu phải tay vừa, ông ấy dọa sẽ cho Tùng xuống bùn vì nó quen lăng nhăng ở tỉnh này thôi chứ Tú quen cả Thủ Đô.
Má mấy thằng luật sư chạy án, chúng nó không hiểu rằng nó quen người này thì đối phương nó quen người khác, đời làm luật sư mà khoe khoang dựa dẫm vào mấy tay quan chức này kia, đến khi sập thì không ngóc dậy nổi.
Ngày 6.5 …
Cả tòa huyện Hằng Xái này có 13 người, trong đó có 6 thẩm phán, 3 thư ký. Có một thư ký, hai thẩm phán và những người làm kế toán, bảo vệ, giúp việc có quê ở đây. Còn lại là quê nơi khác đến theo các kiểu điều động, luân chuyển, biệt phái. Nhà công vụ cơ quan có 6 người thường xuyên ở lại, bốn thẩm phán với 2 thư ký nấu cơm ăn với nhau sống cuộc đời xa quê mỗi người mỗi kiểu.
Hôm nay sinh nhật chú Tú, có phó chánh án của Tòa. Chú Tú còn 2 năm nữa nghỉ hưu, cứ mỗi ngày qua chú lại trông thời gian trôi đi, nhà chú ở dưới huyện miền xuôi giáp thành phố, chú nói như người lính ra trận, cơ quan phân đâu thì chiến đấu ở đó, 7 năm nay chú ở đây, hàng tháng về với vợ con một lần như đi chiến đấu.
Ngày 18.5 …
Hôm nay ngồi thư ký cho một vụ của thẩm phán Nam, anh ấy bảo cho máy viết bản án cho quen đi, nghe nói sắp ra Hà Nội học rồi, viết đi tao xem thế nào. Mình xem hồ sơ, một đứa 22 tuổi ly hôn với một đứa 20 tuổi, vừa cưới nhau, được có mụn con mấy tháng tuổi, thằng chồng lại đánh đề, nhưng lại đánh cả vợ nên lôi nhau ra Tòa. Chỉ có vậy, chẳng có gì để chia với nhau, cả hai làm chung cái quán cắt tóc, ở nhà bố mẹ chồng, hòa giải 6 lần rồi cho khỏi tội con mà chúng quyết chia tay.
Anh Nam 46 tuổi, anh kể đây là Tòa án thứ 4 ở cái tỉnh này mà anh được luân chuyển đến làm. Mỗi lần sắp bổ nhiệm lãnh đạo ở Tòa cấp huyện nào, mà thấy để không còn đối thủ cạnh tranh, người ta lại điều anh Nam đi huyện khác trước. Anh Nam hiền, hay đọc sách, viết bài đăng Tạp Chí Tòa án thường xuyên, chuyên môn giỏi, nhưng không hiểu sao trở thành ông vua của biệt phái điều động. Anh nói có người bảo bỏ 300 củ thì làm phó, 500 củ làm chánh, 200 củ thì thi trung cấp xong lên tỉnh làm, anh bảo quẹt khu, đéo phải mua bán với thằng nào cả. Người thì bảo anh Nam kiêu căng, thấy hay nổi tiếng viết lách đăng báo tạp chí nên không tôn trọng lãnh đạo, người bảo anh Nam keo kiệt, không chung không chi bao giờ, người thì bảo anh Nam liêm chính thật thà.
Mình thì thấy, anh Nam giỏi chuyên môn, cả Tòa Hằng Xái này xử vụ nào cũng nhờ anh ấy xem hồ sơ, cho ý kiến định hướng cơ sở pháp lý, nhưng cũng ở Tòa này, thấy toàn giao cho anh ấy mấy vụ trộm cắp vặt, đánh nhau với mấy đám vợ chồng trẻ trâu cãi nhau ly hôn. Người ta điều anh ấy lên đây, mới được 4 tháng.
Ngày 19.6 …
Hôm nay sinh nhật em Oanh, chiều tối cả Tòa ở lại tưng bừng, rồi mấy anh lãnh đạo bên công an, thi hành án, viện cũng đến góp vui nhiệt tình, em Oanh nhận được cả núi quà, em làm sáng rực cái khu tập thể heo hút trên núi rừng này. Vinh dự, hôm nay Tòa Hằng Xái cũng được Chánh án tỉnh tình cờ có công tác lên nên càng đông vui.
Em Oanh thua mình đến 3 tuổi, được xem là hoa khôi Tòa án tỉnh. Vào ngành hơn 3 năm đã được sếp Chánh án tỉnh nhận xét là trình độ chuyên môn giỏi, trong công tác hỗ trợ, trợ lý chuyên môn cho lãnh đạo tòa tỉnh nhiều, nên tôi thấy đồng chí ấy đi học nghiệp vụ xét xử sớm là xứng đáng. Oanh ra Hà Nội học được đến tháng thứ ba thì bị mấy bạn học lén tố với chồng. Chồng Oanh cùng một đội nghiệp vụ ra tận Hà Nội, mật phục quay phim chụp hình làm bằng chứng ly hôn, người ta kháo nhau âm ỉ khắp Tòa. Chánh án họp quán triệt chuyện này chỉ là chuyện cá nhân, mọi người lo chuyên tâm vào nghiệp vụ đừng nhiều chuyện làm ảnh hưởng uy tín Tòa.
Rồi Oanh cũng học xong, được làm hồ sơ bổ nhiệm thần tốc, là thẩm phán Oanh chọn về Hằng Xái. Oanh về lịch sử Tòa Hằng Xài mới có người có ô tô con. Cũng lịch sử, người ta thấy sếp trưởng cơ quan phải e dè sợ Oanh vài phần, người ta đoán già đoán non Oanh có ai đó to lắm đỡ đầu, ai cũng biết là ai nhưng không ai dám nói.
Ngày 23.6…
Chị Nga giao mình thêm hồ sơ, nói Oanh nhắn mình đổi lại lịch xử 2 vụ đòi nợ tín chấp chứ Oanh chưa về kịp, hôm rồi sinh nhật xong về thẳng phố rồi giờ đâu đang tháp tùng lãnh đạo đi Hội nghị ở Quảng Ninh rồi.
Khi chị Nga đi học nghiệp vụ xét xử trên Hà Nội thì chồng làm bên Hải Quan ở nhà đã kịp cặp bồ. Học xong về thì bồ chồng có thai được 6 tháng, đòi cưới chồng của chị Nga. Thế là chị Nga tự nhiên đi học về mất chồng. Ly hôn xong, chị Nga xung phong lên đây. Được đứa con gái đầu giờ gửi bà ngoại nuôi ở quê. Người gì đâu mà hiền lành và cam chịu. Mình đùa giá sau vợ em cũng được bằng phần mười chị Nga. Chị cười nhạt, chị rất tin vào cuộc đời, trừ đàn ông.
Ngày 28.6…
Tỉnh có vụ án khá phức tạp liên quan đến Dự án Ban quản lý rừng phòng hộ với nhiều sai phạm xảy ra ở huyện Hằng Xái, án nhiều tình tiết khó, sếp trên giao anh Nam hỗ trợ nghiên cứu hồ sơ, anh Nam rủ mình cùng tham gia.
Có một vấn đề là tham ô hay, cố ý làm trái, thiếu trách nhiệm hay nhận hối lộ? Cán bộ Ban quản lý tạo điều kiện cho Nhà thầu có những hành vi sai nhưng chứng minh được họ có vụ lợi không, có thụt két nhà nước không, họ có nhận hối lộ không, rồi họ có làm trái quy định pháp luật không, nếu không trái quy định pháp luật nhưng chưa đúng chủ trương của tỉnh ủy thì sao, vì có quy định tỉnh ủy có độ vênh với luật?
Cơ quan điều tra khởi tố bốn ông rồi, giờ Viện cũng truy tố rồi, mà các cơ quan ngồi lại với nhau trao đổi nghiệp vụ mãi vẫn chưa tìm ra điểm mấu chốt về tội danh.
Trong khi đó, sếp chánh tỉnh cứ gọi xuống anh Nam ông ổng bảo: Chú phải chốt cho ra, giờ mà Tòa trả hồ sơ theo đề nghị của mấy tay luật sư thì thấy có lý, nhưng trả rồi phải quy vào tội nào khác, chứ chủ trương là phải trừng trị, với lại nếu không có tội, bên công an với viện lại oan sai à, không được, quan điểm là tội nào. Giờ mấy tay luật sư nó cứ nói không có dấu hiệu tội phạm thì thả, thả đâu có được, đã khởi tố, truy tố rồi làm sao mà sai được, chú phải lo anh vụ này, chú xem hướng sao thì hướng.
Mình với anh Nam nghiên cứu, đọc nát hồ sơ thì rõ ràng có những sai phạm của nhà thầu, nhưng bắt mấy nhà thầu về hành vi vi phạm về đầu tư xây dựng thì được, chứ gói thầu này tỉnh mở, mấy ông ban quản lý cũng không liên quan, rồi làm ra có những cái sai, nhưng trách nhiệm của mấy ông này thì ở dưới Ban, chỉ như tiếp nhận công trình tỉnh đầu tư, chứ thấy không có vấn đề. Anh Nam bảo, thực tâm trong lòng mà nói, hồ sơ cho thấy mấy ông này cũng chẳng “ăn” được gì. Thầu ở trên đẩy xuống, mấy tay trên tỉnh “ăn” hết rồi, giờ vỡ ra, phải bắt bên nhà nước chứ không chỉ bắt thầu, mà bên nhà nước, thấy ai dễ bắt thì bắt cũng nên, chứ hồ sơ thế này tội họ.
Anh Nam nói, đọc mấy kiến nghị của luật sư của bị cáo Hành thấy hay quá, đấy cũng bốn luật sư bảo vệ cho 4 ông khác nhau, mà luật sư thể hiện có học luật bài bản, chuyên nghiệp chứ không phải chỉ là tay cò chạy án. Người ta làm cái kiến nghị sâu sát, chỉ ra chỗ sai tố tụng, sai nội dung, bài bản, văn bản, cơ sở pháp lý cập nhật chuẩn, trình bày tường minh, văn phong chuẩn. Lỡ sau mình có bị gì mà cần người hỗ trợ, mình cũng mời tay luật sư này, nó có chất, không uổng tiền thuê.
Nhưng có phải ai cũng vậy đâu, luật sư cũng có năm bảy loại, người thì chỉn chu giỏi luật lệ, chuyên nghiệp trong hành xử, lắm kẻ cũng như tay Tùng hay nhiều kẻ tệ mỗi cách khác nhau.
Luật sư bào chữa cho bị cáo Trung thì chuyên làm cò chạy, xưa nay ở cái tỉnh này thấy mâm nào ông cũng có mặt, nhưng máy tính không dùng được, đi Tòa còn mang theo Bộ luật hình sự và một mớ văn bản in dở dở ra xem thì chịu. Nhiều khi luật sư vận dụng cả quy định hết hiệu lực mà hô oang oang trước Tòa. Ông này quen nhiều người làm tố tụng, vụ nào cùng “xin” giảm án.
Luật sư của bị cáo Thuận thì điều tra viên nghỉ hưu, kiến nghị toàn thấy liệt kê một đống tình tiết giảm nhẹ, xin Tòa lượng khoan hồng sớm ăn năn ra tù về làm ăn. Khổ, tòa chưa xử, chứ biết tội hay không, có xử tù không mà xin sớm ra tù!
Còn tay luật sư của bị cáo Thành nữa, xin cho bị cáo giảm nhẹ mà riêng cái tình tiết ủng hộ đồng bào bảo lụt 500 ngàn đồng gửi cho Mặt trận tổ quốc mà mô tả đến gần nửa trang giấy.
Đèo mẹ bọn luật sư này thuê chỉ có tổ tốn tiền, mấy tay này nó lấy tiền của thân chủ không biết ngượng. Nó làm đéo gì đâu mà lấy tiền con người ta.
Hai anh em nghiên cứu mãi, thấy hướng không có dấu hiệu tội phạm bị truy tố thì rõ, nhưng phải trả hồ sơ để điều tra về hành vi nào cho có tội thì chưa tìm ra …
Ngày 12.7…
Đang xếp hồ sơ cho chị Nga vụ Ngân hàng đi đòi nợ ông chủ thầu xây dựng trên huyện, vụ này ông Tiết chủ thầu vay của Ngân hàng nông nghiệp 3 tỷ 2, nhưng công nợ xây dựng cầu cho huyện nay huyện chưa được giải ngân vốn về, huyện còn nợ chủ thầu, thế là chủ thầu bể ra, nợ xấu, bị kiện. Làm hồ sơ, ngân hàng nhận thế chấp nhà đất của cả hộ gia đình mười mấy người cả ông bà chú mự đủ thứ, nhưng chỉ hai vợ chồng Tiết ký. Hồ sơ cũng còn rối như tơ. Tay đại diện Ngân hàng Nông nghiệp huyện thì tết nào cũng đi tết Tòa, dịp gì cũng mang hoa tới chúc mừng nhờ Tòa giúp toàn các vụ đòi nợ nên quen mặt, quen nên nó cũng lờn. Nó xông vào bảo chị Nga ơi, sếp em đã nói sếp chị vụ này xử nhanh mà 8 tháng rồi chị chưa xử, thế này thì em chết. Bực minh chị Nga bảo máy bảo sếp mày sang đây mà xử, ông Tiết cho mấy đứa tín dụng bên mày ăn bao nhiêu mà làm cái hồ sơ vay nát bét, người ta cả đống người liên quan giờ tao còn đi tìm chưa ra, người bắc người nam, thì xử thế nào được mà xử! Sau đừng cậy bóng sếp mà vác mặt vào đây thái độ với chị!
Cũng khổ, ở cái Tòa này, chị Nga nghiêm túc hiền lành, chuyên môn cao thì toàn giao xử vụ “có màu” nhưng mà mối sếp, đôi khi không biết mặt mủi đồng đen đồng đỏ ra sao, nhưng cái bọn đương sự vào cứ tưởng thẩm phán đã ăn tiền rồi sao không giúp. Có thằng doanh nghiệp nó biết điều, cho sếp 3, nó cho người làm trực tiếp được 1, còn không thì nó ném cho sếp bảo xử lý xuống, mà khi người ta đã ăn vào túi, làm gì mấy sếp cho lại ai bao giờ. Cho thì sợ lộ, không cho còn nói đạo đức anh mày thanh liêm vụ này không có gì được, cho thì sợ lính bảo chắc nhận nhiều mà mình có tí. Nhưng có sếp được thì cũng cắt phần trăm cho lính lác chút, sếp kiểu này cũng có, có lẻ hơi hiếm thôi. Mỗi thằng sếp lại mỗi tính người khác nhau, gặp sếp người thì hay, gặp sếp quỹ thì đọa đầy.
…
(còn tiếp)
[đây là nhật ký hư cấu, được viết bởi một người đã có dịp đi cùng các sự thật của cuộc sống nghề luật]
Was this helpful?
0 / 0